Này người ơi! Nếu mảy may anh đọc được những dòng này hãy nhận ra rằng là em nhé! Là em, cô gái sẽ chờ anh từng ngày. Là em cô gái bướng bỉnh luôn yêu anh dù cho anh đã có người mới, hãy tin rằng có về sau em vẫn chờ. Đã biết em chờ, thì đừng làm em tuyệt vọng nhé !Thân gửi người em chờ!".
Yêu thương dù có phai nhạt trong anh, em vẫn nhớ lắm! Em nhớ những ngày rất nắng, nhớ những ngày rất mưa, cả những tối rất lạnh mà anh và em có nhau!
Anh à, anh có người mới rồi! Vậy còn hứa với em để làm chi? Sau bao nhiêu khổ đau, em còn chưa đủ gục ngã hay sao? Vậy mà người còn nỡ gọi gió, cuốn tung bụi cát mờ mịt lối em về. Làm mi mắt em lại ướt nhẹp, lòng em lại tái tê, tim em lại quặn thắt!
Nói rằng em là người từ bỏ thì cũng không đúng, phải không anh? Anh đã khiến em hoàn toàn phải đưa ra lựa chọn ấy, bằng không em sẽ là người thứ ba, chờ anh yêu xong một người mới. Dường như em thấy mình vô nghĩa lắm anh à!
Có chăng là vì em đã quá quen với đau khổ, kết thúc rồi vẫn tìm cách chờ anh. Có chăng là vì em đã quen đợi chờ nên xa rồi vẫn tìm cách vương vấn. Là vì yêu anh nên em trở nên mạnh mẽ lắm!
Tình yêu ấy giúp em vượt ngàn nỗi đau, vượt muôn lời nói dối, vượt cả hình ảnh trước mắt em rằng anh đang tay trong tay với tình mới. Anh có nghĩ em buồn không? Anh có sợ em xa không?
Em thấy mình như một cô gái bé nhỏ đầy ngốc nghếch, dù cho đã nhận ra anh vẫn muôn lần dối lừa em. Có đúng như vậy không, hỡi người? Thế nhưng em vẫn chưa thể dứt áo mà đi, chưa thể vùi chôn hình bóng anh vào quá khứ, chưa thể thôi nhớ anh mỗi ngày chờ... Lí trí cuộc đời kêu gọi em về thực tại - về cái nơi anh bên người ấy - nhưng em lại muốn trôi về những ngày xưa, em chờ.
Vạt nắng vàng có thấy tim em đang thêm rắn rỏi? Sóng cuộn trào có thấy lòng em đang quặn thắt? Em quay cuồng trong nỗi nhớ và thương. Đôi lúc em thương mình hao gầy trong đợi chờ. Đôi lúc, em lại gọi niềm vui bằng lời thương anh tha thiết mà chỉ riêng em mới thấy được.

Chẳng ai muốn yêu trong dối lừa, chẳng ai muốn sống trong lừa dối. Em cũng vậy. Nhưng giờ đây em phải dối anh, dối chính tim mình rằng em với anh sẽ là bạn, sẽ để quá khứ trôi vào quên lãng. Nhưng thực sự, em vẫn đang chờ anh từng ngày.
Anh có thấy em nói rằng sẽ quên, anh có thấy em nói rằng thôi chờ đợi? Nhưng em không làm được anh à! Có lẽ em sẽ thất hứa với anh đấy, người ạ!
Người ơi! Cho em chờ anh tới khi nắng tàn, cho em chờ anh tới khi mưa tạnh. Cho em chờ anh tới khi người hiểu được lòng em, và cho em chờ anh tới khi nào kiệt sức mỏi mệt, anh nhé!
Chỉ mình em biết thôi! À không - sẽ có cả nắng và gió cùng mưa nữa nhé! Nếu không em sẽ đơn độc lắm anh à!
Để em đếm yêu thương xưa trong những kỉ niệm rất mới, để em muốn anh hiểu rằng em chưa bao giờ thay đổi, để em một lần thử thách dài hạn xem chúng ta có hợp nhau? Để một mai, một lần em được chạm vào đôi bàn tay ấy!
Để rồi hôm nay khi bề ngoài chúng ta làm bạn nhưng trong tim em lại tự dỗ dành mình theo nỗi nhớ. Vẫn mong chờ từng tin anh, em chờ, chờ một mình em!
Những ngày dài trên đường đầy lá bay, gió heo may làm mái tóc em rối bời. Anh hạnh phúc sánh đôi bên người ấy, em chỉ biết giữ chặt tim mình khỏi bật khóc. Nơi yêu thương xưa chưa bao giờ mờ nhạt!
Zoe Mint
Nguồn từ mlog.yan.vn
0 comments:
Post a Comment