
Giờ em ngồi đây trong căn phòng vỏn vẹn với nỗi nhớ của yêu xa em mới hiểu ra rằng em mãi chỉ là 1 cô bé ngốc ngếch, dại khờ...
Sài gòn bất chợt mưa. Chiếc xe dần lăn bánh đưa em về lại nơi thực tại... nơi đó không có anh, chỉ có những nỗi nhớ mong manh đan xen trong từng con chữ. Đôi mắt ngấn lệ đã nhòa đi tự lúc nào.
Anh bảo anh bận nên ngày sinh nhật anh không thể ở bên em, không thể cùng em thổi nến và cùng nhau đón 1 cái sinh nhật đầu tiên kỉ niệm cho 3 năm gắn bó... Một chút hờn ghen bất chợt trào dâng trong đáy lòng làm con tim em đau quặn thắt... Câu hỏi đặt ra trong lúc này thật ra là như thế nào? Gía như anh chỉ cần nói rằng anh chưa sẵn sàng, anh chưa chuẩn bị cho 1 cuộc gặp mặt kéo dài trong 3 năm chờ đợi... thì có lẽ em đã không vội vàng, không bỏ mặc lời anh nói để tìm anh.
Em đã không mạnh mẽ như em nghĩ.
Sài Gòn với em chẳng xa lạ gì thế mà lần này nó tạo cho em cảm giác mình đang lạc vào 1 thế giới vô hình nào đó... Cảm giác trống vắng cô đơn dường như xâm chiếm che khuất lấp cả cõi lòng em. Em đã cố gắng kìm nén cõi lòng mình mà chờ đợi, mà hi vọng anh sẽ bảo rằng anh muốn gặp em nhưng lại là vô vọng... Dường như anh quá bận rộn với những lời chúc, với những hạnh phúc ngọt ngào mà quên mất nơi nào đó có 1 người đang lặng lẽ rớt rơi từng giọt lệ hờn tủi... vì mong manh. Để rồi...
Đáp trả lại là nỗi buồn và sự thất vọng len lỏi òa vỡ tan ra... Em chẳng thể giữ nổi mình mà bật khóc... Cơn mưa kia sao buồn thế... Buồn như chính chuyến xe đang đưa em lại từ nơi bắt đầu... Ước gì em đủ mạnh mẽ, lạnh lùng 1 chút thôi để gạt anh ra ngoài nỗi nhớ. Đủ cứng cỏi để bước đi mà không còn quay lại để tìm lấy bóng dáng anh... Đủ vô tình để yêu và chấp nhận những lời yêu thương ngoài kia đang mời gọi.. Nhưng em chẳng thể... vì em đã khắc trọn hình bóng anh trong trái tim cô đơn nhỏ bé tật nguyền của mình.

Ta xa rồi chỉ còn lại nỗi nhớ...
Sài gòn chợt mưa em cũng tự bao giờ...
Nhủ lòng thôi nhé... những giấc mơ
Đang tan vỡ
em thừa một mảnh khuyết...
Biết sẽ đau hơn ngày dài... nuối tiếc
Em quay về nơi mắt biếc... không anh!!!
Zing Blog
0 comments:
Post a Comment