Yêu thương sẽ ngọt ngào nếu ta biết dung hòa

Leave a Comment
Tình yêu sẽ chẳng bao giờ trọn vẹn khi chỉ có mình em vun vén cho nó đủ đầy. Hãy nắm lấy tay em, tiếp thêm cho em sức mạnh, cùng em sánh đôi, vượt qua những rào cản vô hình để em không còn mơ hồ trước những suy nghĩ của thực tại...
Anh biết không...
Đã có lúc, em hoang mang đến bất ổn, khi lí trí và cảm xúc của đôi ta đang dần mất đi trạng thái cân bằng, cảm giác chông chênh giữa chán chường và cố yêu thương. Khi những kẽ hở vô hình tạo nên khoảng cách cũng là lúc e cảm nhận rõ rệt, ranh giới mong manh giữa ở lại và ra đi... Người ta vẫn thường ví von, tình yêu tựa như chiếc kẹo cao su, ban đầu sẽ rất ngọt và sau đó là nhạt dần. Có lẽ nào, chúng ta là những chiếc kẹo cao su đó không anh? Những khoảng không bình lặng ấy, khiến tim em thắt lại... em phải làm gì để thấy lòng mình bớt chênh vênh...?
Đã có những lúc em bần thần ngồi tựa vào vai anh, cảm giác em nhận được chỉ là sự khô cứng và gượng gạo. Cuộc nói chuyện trống trơn, vô hồn đến ngạt thở. Anh im lặng, em thở dài. Cảm xúc chơi vơi...
Đã có những lúc thói quen buôn chuyện hằng giờ bỗng nhiên thay đổi, anh gọi em chẳng buồn bắt máy, em gọi anh cũng chẳng hào hứng trả lời. Cảm xúc tự buông lơi...
Đã có những lúc, em thảnh thơi đi dạo trên con đường mòn lối, em chợt nhận ra không có anh bên cạnh, đôi tay vẫn chẳng mảy may kiếm tìm, tim vẫn đủ ấm để cảm thấy không cô quạnh... Cảm xúc ráo hoảnh đến nghẹn lời...
Đã có những lúc, giữa chúng ta những cuộc cãi vã chẳng có hồi kết thúc. Anh xốc nổi, giận hờn vu vơ. Em hững hờ chẳng buồn giải thích. Cảm xúc cô đặc tận đáy tim...
Đã có những lúc, anh buồn bực chuyện công việc, gia đình, em bất lực khi bản thân chẳng làm gì được để khiến nỗi bực tức ấy nguôi ngoai. Anh gạt tay khi em nắm hờ vạt áo. Nước mắt em rơi....
Đã có những lúc, chúng mình nổi hứng đi chơi, tay nắm tay nhưng lòng bộn bề suy nghĩ. Suốt buổi xem phim, mỗi người một tư thế. Em ngậm ngùi, cảm giác ấm áp ban đầu đâu mất rồi hả anh...?
Đã có những lúc, em tủi thân đến cùng cực, khi những mong ngóng, những háo hức, tự huyễn hoặc trong đầu những giây phút hạnh phúc để rồi bị dập tắt chỉ vì sự hờ hững đến vô tâm...
Đã có những lúc... như vậy đấy...
Cảm xúc trong em nhạt dần và em biết anh cũng vậy. Em không khóc nhưng lòng lại nhói đau...
Nhớ những kỉ niệm mình từng bên nhau, nhớ những vòng tay siết chặt, nhớ nụ hôn thấm đẫm vị ngọt..., em tự nhủ lòng “Dù thế nào đi nữa cũng không thể yếu mềm rồi buông tay”. Bởi em trân trọng những phút giây, nghĩ đến quãng đường chúng ta đã cùng nhau cố gắng nên em đặt anh lên tất cả, cùng nhau phấn đấu và giữ gìn...
Em là cô gái mang nhiều ước mơ và hoài bão, em hi vọng nhiều lắm và luôn nhìn đời bằng đôi mắt màu xanh. Em mang niềm tin của mình gửi gắm nơi anh vào một tình yêu không mòn lối...
Nên anh à...
Em cần ở anh nhiều thứ lắm: cần niềm tin, cần hi vọng, cần một lời động viên, vỗ về, cần sự sẻ chia, cần bàn tay nắm chặt, cần ánh mắt trọn vẹn yêu thương, cần trái tim nồng ấm, chung nhịp đập... Hơn bao giờ hết, em cần anh ôm em thật chặt để yêu thương này không có chỗ cho sự chênh vênh...
Tình yêu sẽ chẳng bao giờ trọn vẹn khi chỉ có mình em vun vén cho nó đủ đầy. Hãy nắm lấy tay em, tiếp thêm cho em sức mạnh. Cùng em sánh đôi, vượt qua những rào cản vô hình để em không còn mơ hồ trước những suy nghĩ của thực tại, để biết rằng...“Yêu thương sẽ trở nên rất Ngọt nếu chúng ta biết dung hòa, phải không anh...?"
Mony Chíp
Nguồn từ mlog.yan.vn
LIKE and Share this article: :
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 comments:

Post a Comment

Powered by Blogger.