THỰC VÀ MONG

Leave a Comment
Em đi qua những ngày giông gió
Không có bóng anh!
Ôm cô liêu, trông giấc mộng lành
Từ lâu xa vắng.
Người chờ người trăng thanh ước hẹn
Vời vợi, mông lung
Nẻo mịt mờ ai với ai cùng?
Đường em cô lẻ.
Ngàn lần thương vạn lần rơi lệ
Đau đáu tim đơn
Canh tàn canh ngậm nỗi tủi hờn
Sương hùa tóc rụng.
Không ai bảo áo em ướt sũng!
Lau bờ mi ngoan!
Không ai trao chiếc hôn vội vàng
Ánh chiều lịm tắt.
Bày trò chơi rượt tìm đuổi bắt
Anh nắm tay em
Gốc đa già, Hằng, Cuội cùng xem
Chúng mình thề nguyện.
Đặt giả thiết những lần viết truyện
Cút bắt tình yêu
Em và anh hạnh phúc bao nhiêu
Ở hồi kết đẹp.
Lần ngón tay bờ mi vẫn khép
Con chữ ngã nghiêng
Cô dâu xinh, chú rể thật hiền
Đương màn trình diễn.
Có thể nào cuộc đời chuyển biến
Thực giống chờ mong?
Có thể nào truyện sẽ viết xong
Trong ngày hôn lễ?
Em không anh, niềm riêng muốn kể
Sợ đời hoài nghi
Em không anh, biết phải làm gì?
Ngày dài mộng tưởng!



LIKE and Share this article: :
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 comments:

Post a Comment

Powered by Blogger.